Sau khi giao người phụ nữ siêu thợ săn kia cho hiệp hội, Ôn Văn đã đưa Bạch Tiểu Mật về trong trạm thu nhận, sau đó nương theo xiềng xích trên người anh ưng quái, di chuyển tức thời tới bên cạnh nó.
Ôn Văn nhìn sang bên trái, nhìn thấy một ngọn núi đá trọc lóc màu đen, trên đỉnh núi bốc ra làn khói màu trắng, đây là một ngọn núi lửa.
"Ồ, nơi này cách chỗ kia rất gần."
Căn cứ theo tình báo mà Thương Nhãn cung cấp, Hoang Hồn đang trốn trong một hang núi ở gần ngọn núi lửa này.
Nơi đó rất kín đáo, nếu không phải biết rõ tình hình, cho dù đảo vài vòng quanh ngọn núi lửa này cũng không tìm được.
Thấy nơi này chỉ gần trong gang tấc, Ôn Văn có chút động lòng nhưng anh vẫn quyết định giải quyết trước mục tiêu này thì hơn.
Mục tiêu lần này trốn trong một đống dây leo khô vặn vẹo, đám dây leo này thoạt nhìn không hề nhúc nhích, chỉ là dây leo bình thường mà thôi.
Nhưng từ đống xương trắng chất ở nơi này xem ra, số dây leo này chỉ sợ vẫn luôn chờ đợi con mồi tiến vào.
Đối với loại cạm bẫy này, từ trước đến giờ Ôn Văn vẫn luôn có phương pháp xử lý đặc biệt của mình.
Ôn Văn búng tay một cái, đồng thời sử dụng khả năng phóng lửa và hút dưỡng khí của dê yêu, sau đó phun ra một ngọn lửa dày đặc.
Số dây leo này chính là nguyên liệu đốt lửa rất tốt, dưới sự hỗ trợ của một lượng lớn dưỡng khí, nháy mắt đã biến thành biển lửa.
Dây leo vặn vẹo trong ngọn lửa phát ra tiếng kêu rên kỳ lạ, nhưng vốn là thực vật, chúng không thể trốn được.
Sau khi cháy rụi đám dây leo, Ôn Văn hút dưỡng khí để dập tắt ngọn lửa, tránh gây ra cháy rừng.
Làm Ôn Văn kinh ngạc chính là mặc dù vừa mới bị ngọn lửa mãnh liệt thiêu đốt nhưng trong ngọn lửa không hề có chút động tĩnh nào xuất hiện.
Ôn Văn dùng âm thanh rất lớn lẩm bẩm nói: "Quả nhiên đám dây leo này có chút đặc biệt, siêu thợ săn phản bội có lẽ không phải ở nơi này."
Một người đàn ông vóc dáng thấp bé ẩn núp trong đống tro tàn nghe thấy lời lẩm bẩm của Ôn Văn thì thở phào một hơi.
"Xem ra nhẫn nại quả nhiên có hiệu quả, đối phương đã bỏ qua nơi này."
Sau đó hắn nghe thấy Ôn Văn nói.
"Có điều để đảm bảo an toàn, trước khi đi dùng bom oanh tạc một phen vậy!"
"? ? ?"
Người đàn ông đầu đinh trợn mắt tròn xoe, đã thiêu một lần rồi mà mày vẫn chưa yên tâm?
Hắn lén nhìn Ôn Văn, nếu là bom bình thường thì không phải không nhịn được... cái rắm luôn.
Thứ mà Ôn Văn lấy ra lại là loại bom uy lực mạnh mẽ chuyên nhắm vào quái vật và người siêu năng mà người đàn ông đầu đinh này cũng không mua nổi.
Mày có tiền thì muốn làm gì thì làm sao?
Người đàn ông đầu đinh kia không nhịn được nữa, trực tiếp nhảy lên mặt đất, chỉ ngón tay chỉ trích Ôn Văn lãng phí, thế nhưng ngay lập tức sau đó hắn nhìn thấy một cây thương dài đâm về phía mình.
"He he, quả nhiên mày không nhịn được!"
Ôn Văn thậm chí lười nói nhiều với người đàn ông đầu đinh này, trực tiếp ra tay.
Trước khi tới gần đống dây leo, Ôn Văn đã dùng huy hiệu nhân viên thu nhận xác định một phen, nơi này quả thực ẩn giấu một siêu thợ săn có được sức mạnh cấp Tai Biến.
Nếu như người đàn ông đầu đinh này không chịu chui ra, Ôn Văn thật sự sẽ làm ra chuyện dùng bom bức người chui ra.
Cây thương dài của Ôn Văn còn chưa chạm tới người nọ thì đã bị một tấm khiên năng lượng màu vàng đất hất văng, cây thương dài uy lực mạnh mẽ như thế mà lại không thể làm cho tấm khiên kia chấn động một chút nào.
Có điều nhìn thấy tình cảnh như thế Ôn Văn lại vui vẻ, đối thủ này thoạt nhìn rất am hiểu phòng ngự, đây chính là loại hình anh thích.
Không phải am hiểu phòng ngự thì dễ đối phó, mà là nếu đối phương am hiểu phòng ngự thì có thể chống đỡ đòn tấn công của Ôn Văn, mà chỉ cần dính đòn tấn công của Ôn Văn thì sẽ bị hấp thu năng lượng!
Vì vậy Ôn Văn từ bỏ vũ khí, trực tiếp dùng tay không có găng tay Tai Ách bắt đầu đánh vào tấm khiên năng lượng của người đàn ông đầu đinh kia.
Người đàn ông đầu đinh đắc ý nhìn Ôn Văn, khiên năng lượng của hắn không chỉ có lực phòng ngự mạnh mẽ, hơn nữa còn tích góp năng lượng tấn công của đối phương, tới lúc cần thiết có thể phản ngược trở lại.
Hắn gọi chiêu này của mình là 'Phòng Ngự Phản Công'.
Với khiên năng lượng đã được sức mạnh Tai Biến cường hóa, cho dù đối phương là cường giả Đồng Hóa thượng tự, chỉ cần sử dụng phương pháp tấn công trực tiếp thì tuyệt đối không thể thắng được hắn!
Người đàn ông đầu đinh kia châm chọc nói: "Ngươi dùng vũ khí cũng không thể phá được phòng ngự của ta, trực tiếp dùng nắm đấm chính là muốn chết à?"
Ôn Văn không để ý tới hắn, tiếp tục dùng nắm tay đấm vào khiên năng lượng, loại kẻ địch không chạy cũng không quấy rối ngoan ngoãn để mình hấp thu như thế này thật sự tốt quá.
Sau khi bị nện vài quyền thì người đàn ông đầu đinh mới kịp phản ứng, nguyên nhân là Phòng Ngự Phản Công của hắn căn bản không hề tích lũy, ngược lại năng lượng trên khiên năng lượng lại yếu đi rất nhiều.
"Mình bị tên này khắc chế!"
Người đàn ông đầu đinh lập tức ý thức được chuyện không đúng, nhưng đáng tiếc cho dù nhận ra thì cũng không có cách nào.
Bình thường hắn vẫn luôn ỷ vào lực phòng ngự, cơ bản chỉ cần cùng cấp thì sẽ không có địch thủ, một khi Phòng Ngự Phản Công bị phá giải, hắn sẽ không có chiêu gì khác để đối phó Ôn Văn.
Nhưng dần dần, ánh mắt của hắn trở nên thả lỏng hơn.
Cũng giống như Hoang Hồn, người đàn ông đầu đinh này cũng bị sức mạnh cấp Tai Biến ngày càng mạnh mẽ quấy nhiễu, vì thế lúc chiến đấu với Ôn Văn, hắn cũng đang phải chịu áp lực rất lớn.
Mà hiện giờ hắn có thể thông qua khống chế nồng độ năng lượng Tai Biến trong khiên để khống chế tốc độ hấp thu năng lượng Tai Biến của Ôn Văn!
Chính vì chỉ tinh thông Phòng Ngự Phản Công nên hắn có thể khống chế năng lượng một cách chuẩn xác!
Người đàn ông đầu đinh dễ dàng cân bằng sức mạnh Tai Biến không ngừng truyền tới và sức mạnh bị Ôn Văn hấp thu, giúp hắn thoát khỏi trạng thái áp lực.
Bởi vì Ôn Văn tấn công nên người đàn ông đầu đinh này đã khôi phục trạng thái mạnh nhất!
Hắn không cần kiên dè áp lực không ngừng không nghỉ ập tới kia nữa, không cần sợ bị Ôn Văn hấp thu năng lượng, hiện giờ hắn có thể hoàn toàn sử dụng sức mạnh cấp Tai Biến mượn được để gia tăng, đạt tới thực lực Đồng Hóa thượng tự!
So với kẻ có thực lực mạnh hơn trung tự bình thường lại kém xa thượng tự như Ôn Văn, hắn căn bản không sợ!
Ôn Văn cũng ý thức được tình huống này, con ngươi linh động xoay chuyển hai vòng rồi chuẩn bị lui lại, đánh không lại thì hắn có thể chạy, đợi chết khi người này bị sức mạnh no bạo thì mình có thể quay trở lại tha hồ hấp thu sức mạnh.
Nhưng Ôn Văn vừa nổi lên ý định thì vẻ mặt của người đàn ông đầu đinh này cũng thay đổi kịch liệt.
Bởi vì cùng lúc đó, Hoang Hồn đã cắt đứt liên hệ của hắn với Kỳ Linh Châu!
Không có liên hệ với Kỳ Linh Châu, hắn căn bản không thể chống đỡ nổi tấn công như sói như hổ của Ôn Văn!
Ôn Văn cười gằn, vài sợi xiềng xích lặng lẽ xuyên qua quần áo quấn lấy cánh tay trái của anh, như vậy cả hai tay đều có thể hấp thu năng lượng!
"He he, mặc dù không biết xảy ra chuyện gì nhưng bên mày hình như vừa xảy ra chuyện không may thì phải, thế xin lỗi nhá!"
Người đàn ông đầu đinh sợ hãi nhìn Ôn Văn, hắn biết mình gặp tai vạ tới nơi rồi.
...
Vài phút sau, cuộc chiến đã kết thúc.
Ôn Văn đè tay trên ngực người đàn ông đầu đinh, để hắn nằm dưới đất không thể động đậy, thỏa thích hấp thu năng lượng trên người hắn.
Mà người đàn ông nọ đang dần dần trở nên tàn tạ, cả người gầy hẳn đi.
Hắn cầu xin Ôn Văn: "Đừng hút nữa, tao thật sự cạn sạch rồi, chẳng còn cái gì nữa đâu..."
Hấp thu năng lượng xong, Ôn Văn tinh thần sảng khoái sắc mặt hồng hào đứng dậy, khóe miệng giật giật một chút, trực tiếp đạp người này bay ra ngoài.
"Thật là, tao chỉ hấp thu năng lượng của mày thôi, sao này nói cứ như tao hút dương khí vậy hả, làm thế người ta sẽ hiểu lầm đấy!"
Người đàn ông đầu đinh kia chẳng còn sức mà trả lời Ôn Văn nữa rồi, hắn chỉ cảm thấy như cơ thể mình đã bị rút sạch cả rồi...
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo